Tản văn Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.

Nhatkila.xc

Gà tích cực
Tham gia
31/3/14
Bài viết
80
Gạo
0,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.
1/ Con đã rất muốn nói rằng con xin lỗi, nhưng con lại phản ứng như một đứa trẻ mới lớn, rằng cái Tôi của con hơn tất cả mọi thứ, rằng con đã đúng mặc dù con đã sai. Con đã phủ nhận tất cả chỉ để níu giữ một thử ảo tưởng nào đó về cuộc sống này, cuộc sống mà vốn dĩ có quá nhiều nước mắt. Chúng ta đều khóc khi chúng ta thấy mình nhỏ bé. Chúng ta đều khóc, mẹ ạ.

Khi con nhìn lại tất cả những chặng đường mình lớn lên. Con không nhìn thấy bóng dáng của mẹ. Người ta nói với con rằng vì con chẳng được ai dạy bảo, nên giờ con là cỏ dại, mọc ở bất kì nơi nào có thể mọc, và chết ở bất kì nơi nào cũng không ai biết.Nhưng mẹ biết. Mẹ biết rằng mẹ có lỗi với tuổi thơ của con, còn con biết rằng con có lỗi với cuộc đời của mẹ. Mẹ nói, mùng 8/3, người ta vui cười, nhận quà nhận cáp, thì mẹ còn đang lo cho con xem ngày mai sẽ ra sao. Con không khóc.

Mẹ nói, con nhìn cuộc đời con từng ấy tuổi, bạn tri kỉ của con đâu ? Những đứa bạn sẵn sàng ở bên con trong những lúc khó khăn nhất đâu ? Không một đứa nào. Con là một ông Vua ở một nơi nào đó không có mẹ, nhưng lại là một thằng cô độc đến đáng sợ trong cái Thế giới nhiều người ở này. Lúc cuộc đời chông vênh, con không đứng về phía niềm tin cho cuộc sống, con đứng ở giữa, ai sẽ là người dám đứng ra phía bên kia cán cân để nâng con lên ? Ai ? Ai ? Con không khóc.

Mẹ nói, con chấp nhận cuộc sống này, và con đã từng rất mạnh mẽ. Con đã bước ra từ những câu chuyện không tưởng để rồi đôi lần cũng chết chìm trong đó. Con đã rất thiếu niềm tin vào cuộc đời này. Đó là lỗi của mẹ. Và con cũng không khóc.

Mẹ nói, tất cả những người trong gia đình đã cố gắng yêu thương con nhiều hơn yêu thương chính bản thân mình, đã cho con nhiều hơn những thứ mà mọi người có. Nhưng để rồi đau hơn những gì mình nghĩ. Bởi vì con càng lớn, càng giống như người ta vẫn nghĩ về con, cỏ dại. Con vẫn không khóc.

2/ Con đã giấu nước mắt vào trong túi áo khi nhìn thấy bà mẹ chở con trai trên chiếc xe đạp cũ, quanh nó là đống đồ đồng nát. Con không khóc vì nó xúc động, con khóc vì con đã từng ngồi trong đó.

Con đã rất muốn nói rằng con xin lỗi mẹ. Mẹ ơi cho con được mơ lại những giấc mơ ở trên lưng mẹ. Cuộc đời này thật khó sống quá .. Rồi chúng ta sẽ khóc, rồi chúng ta sẽ chết. Rồi con vẫn biết cuộc đời sẽ có những chia lìa. Và chúng ta trở thành đơn độc. Trở thành những con rối cho cuộc đời này. Nhưng mẹ ơi mẹ đừng khóc. Con trai của mẹ, trước nay vẫn là đứa mạnh mẽ. Dù cuộc đời này, có thể chẳng cho con được những người bạn. Thì con vẫn sống. Vẫn sống mạnh mẽ gấp trăm lần là đằng khác. Và con muốn mẹ biết, chỉ có một thứ không bao giờ thay đổi, đấy là khi sinh ra con là con của mẹ, và chết đi cũng vậy. Nếu con có may mắn được tái sinh, thì con vẫn nguyện được là con của mẹ.

3/ Mẹ nhìn con đứng dậy nhé. Rồi con cũng sẽ phải trưởng thành hơn. Sẽ trở thành một ai đó thật to lớn. Sẽ trở thành một người đàn ông cứng cỏi. Sẽ trở thành một ông Vua không ngai trong cuộc đời này. Sẽ trở thành một ai đó khiến người khác phải kính nể.

Nhưng mẹ biết không, càng như vậy, con càng chỉ muốn được ngồi sau chiếc xe đạp đựng đầy đồ đồng nát, được nằm thượt ra và ngủ trong bình yên. Được là một ông Vua trên lưng mẹ ..


**Nhật Kí Lạ**

 

Nhatkila.xc

Gà tích cực
Tham gia
31/3/14
Bài viết
80
Gạo
0,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.

1/ Có 3 bữa cơm trong đời anh không bao giờ quên. Bữa đầu tiên là năm anh học lớp 7, khi được về Ninh Bình nghỉ hè, anh ăn đến 6 bát cơm cùng đĩa trứng đúc thịt. Chưa bao giờ anh ăn ngon như thế, đơn giản vì ở với ông bà ít khi được ăn ngon (cũng một phần vì thời ấy nhà nghèo, chẳng có tiền). Từ thời điểm ấy, nói chung, cứ có tiền là anh dùng một nửa cho việc ăn tất cả những cái gì ngon trên đời. Ăn bằng hết và cái gì chưa được ăn thì phải ăn bằng được.


Bữa thứ hai là năm anh học lớp 11, dạt nhà tìm đường cứu nước, với mục tiêu là đi… chở gas kiếm tiền. Bị lừa về nhà bằng một thủ đoạn bỉ ổi (nhưng đến lúc này nó lại thành một hành động đáng cảm ơn) và lại về Ninh Bình, đối diện với ông bố, bà mẹ (cứ gọi thế đi). Không chửi rủa, không đánh đập, tất cả chỉ là những lời xỉa xói. Những câu chuyện từ hiện tại đến tương lai, đổ vấy cho mình phải chịu trách nhiệm cho cuộc sống của họ. Thật nực cười, đáng tởm và cũng đáng xót xa cho mình. Từ đó thì cái tính tự lập, tự hưởng càng trở nên mạnh bạo tợn.


Bữa thứ ba là khi anh 5 tuổi, cái quãng đời mà anh dám cá là ở thời đại này bọn nhóc nó tự xới bát cơm ăn còn không xong. Anh đập thằng em vì làm hỏng cây đao bằng nhựa mà mẹ mua cho… hai anh em ở chợ (có lẽ là món quà đầu tiên). Thế là bị quăng bát cơm ra ngoài đường. Một phút sau, anh tự động lấy hết đồ đạc mang sang nhà ông bà Ngoại. Không bao giờ trở về theo nghĩa bóng. Cũng từ đó gia đình trở thành địa điểm du lịch duy nhất mà anh không muốn đến. Và bữa cơm gia đình là một cái gì đó đắt tiền đến mức không mua được.


2/ Có một giai đoạn rất dài trong đời anh chỉ ước mơ có được bát cơm nóng. Một phần vì công việc, một phần vì chán ngán cảnh ngồi ăn mà không khí ảm đạm, thế nên anh toàn ăn ở ngoài. Cũng vì những cái đơn giản như thế mà mình cứ mường tượng tương lai của mình, là đi làm về, gia đình vợ con ra xách hộ cái cặp, cả nhà ngồi ăn cơm và xem phim hài. Bao năm cứ theo đuổi cái ước mơ ấy. Nhưng mọi thứ chỉ như biển giữa sa mạc.


Con người ta sinh ra không được chọn cho mình số phận. Vì thế mà chẳng ai có thể trách cứ ai điều gì. Chỉ biết là phải cố mà sống cho tốt. Có những lúc trong đời tự nhiên thấy lạc lõng kinh khủng, vì câu chuyện của mình không ai có thể hiểu, vì có nói như thế nào thì người ta cũng không thể hiểu, không thể chia sẻ được cái cảm giác dằn vặt cứ quấn lấy mình. Thế nên chán mới là phương tiện để đi đến vô cùng, chỉ biết là cứ đi, đến đâu thì đến, địa ngục hay thiên đường biết đâu sẽ khác nơi mình đang sống. Người ta sẽ được nhốt chung trong một cái lồng, sẽ được bay nhảy trên mây. Và nói chung là thôi rồi. Thậm chí và sẽ có một vài đứa kì cục giống mình và ở bên cạnh mình. Thế mới là sống. Thiên đường hay địa ngục chẳng phải cái địa danh nào cả.


3/ Thiên đường là những nơi có em bên bát cơm nóng. Thêm một chút rau, à không, anh ghét ăn rau, một món trứng gì đó, cari gà, không có nước canh đâu nhé, chả lá lốt. Và .. thôi, chỉ nấu thế thôi không em mệt.


Anh cho rằng, ở bên em, anh sẽ có cảm giác mình thật vĩ đại. Và ngược lại. Khi tất cả bên anh chỉ là khoảng trống ..



*Nhật Kí Lạ*
Enjoy: www.facebook.com/nhatkila.xc
 

Sâu

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
9/12/13
Bài viết
2.969
Gạo
11.380,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.
Đại khái là thích những gì bạn viết, dù có khi nó chẳng hoàn chỉnh theo nghĩa của từ Tản Văn.
Hôm nay đang nhớ nhà vì ngày lễ khá nhiều người về nhà cùng ba mẹ. Dạo này cũng không nấu cơm, toàn ăn cơm hộp, nguội, sống, đơ... Nhớ và thèm một bữa cơm gia đình, cơm nóng đến kinh hoàng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Nhatkila.xc

Gà tích cực
Tham gia
31/3/14
Bài viết
80
Gạo
0,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.
Đại khái là thích những gì bạn viết, dù có khi nó chẳng hoàn chỉnh theo nghĩ của từ Tản Văn.
Hôm nay đang nhớ nhà vì ngày lễ khá nhiều người về nhà cùng ba mẹ. Dạo này cũng không nấu cơm, toàn ăn cơm hộp, nguội, sống, đơ... Nhớ và thèm một bữa cơm gia đình, cơm nóng đến kinh hoàng.
Nghỉ lễ dài mà sao không về? Mình cả năm cả tháng cơm quán..
 

Sâu

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
9/12/13
Bài viết
2.969
Gạo
11.380,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
3.100,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.
1. Thứ ngon nhất mà Chim được thưởng thức chính là lon sữa Ensure lúc đang nằm trên giường đẻ. Bạn Na vừa chào đời là Chim mệt lả người nhưng khi được uống vài hớp sữa này thì Chim tỉnh trong giây lát để kịp nhận ra rằng "Má ơi, sao nó ngon thế". Sau này, ba bé Na cũng thỉnh thoảng mua cho Chim uống nhưng chưa lần nào tìm lại được vị ngon của lần đó.

Nhiều khi ta ăn hay uống, không chỉ là thực phẩm đơn thuần. Nó còn có vị của yêu thương. ;)

2 - 3. Nhà Chim đây, ăn cơm nguội thường xuyên luôn. Đến mức Chim viết hẳn một bài về nó. :)) Và cho đến giờ, ước mơ lớn nhất của Chim chính là mỗi bữa cơm gia đình đều quây quần bên nhau. Khi đó thì cơm nóng hay cơm nguội đều ngon. :x
 

Nhatkila.xc

Gà tích cực
Tham gia
31/3/14
Bài viết
80
Gạo
0,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.
Nhiều khi ta ăn hay uống, không chỉ là thực phẩm đơn thuần. Nó còn có vị của yêu thương. ;)
Tớ thích câu này của bạn.;)
Vui vì bạn đã tìm thấy đồng cảm trong những dòng viết của mình. :D
 

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
3.100,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.

Nhatkila.xc

Gà tích cực
Tham gia
31/3/14
Bài viết
80
Gạo
0,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.
Vẫn. Vấn đề là bạn chả nói năng gì lại nên nản. :))
Cảm ơn bạn đã nhiệt tình góp ý với mình.:D
Thời gian này quá bận, đang chuẩn bị cho sách xuất bản mà, chạy ngược xuôi. Hôm nay mới có thời gian ngồi trực mạng thế này.[-O<
Từ giờ sẽ cố gắng hơn.:>
 

Sâu

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
9/12/13
Bài viết
2.969
Gạo
11.380,0
Re: Nhật kí lạ - Có những thế giới không thể chạm vào được.
Cảm ơn bạn đã nhiệt tình góp ý với mình.:D
Thời gian này quá bận, đang chuẩn bị cho sách xuất bản mà, chạy ngược xuôi. Hôm nay mới có thời gian ngồi trực mạng thế này.[-O<
Từ giờ sẽ cố gắng hơn.:>
Thú thật là hôm nay thấy bạn này tiến bộ, hôm bữa bản đăng cái bài gì ba thế giới đó (xin lỗi nha), mình bình luận, thấy bản like rồi thôi.
 
Bên trên